Ảnh chụp cuốn sách. Phía trên sân khấu là bác sỹ Tùng và thầy trưởng khoa Thơ |
Xuyên suốt buổi nói chuyện, từ những khó khăn bác sỹ gặp phải trong lúc đi học, rồi đi làm, những trăn trở về nghề nghiệp, những suy nghĩ về giúp đỡ nhân dân ta, tôi cảm nhận được nổi bật lên nhất là cái "TÂM" của người làm nghề y. Từ cái "TÂM" đó, giúp bác có nghị lực phi thường vượt qua những khó khăn về tiền bạc, hiềm khích từ đồng nghiệp. Cái "TÂM" đó cũng giúp bác làm trọn vẹn, thâm chí là xuất sắc mỗi công việc được giao. Và ý nghĩa của "Chữ tâm kia mới bằng ba chữ tài" (Nguyễn Du) hiện lên trọn vẹn hơn bao giờ hết. (Các bạn có thể tìm đọc cuốn sách này để cảm nhận ^^)
Và cũng thật tình cờ và bất ngờ có chủ đích, tôi cũng được ngồi ăn tối cùng ban tổ chức chương trình, được nghe các thầy cô, các nhà báo và bác sỹ Tùng trò chuyện. Có vẻ là cuộc trò chuyện của các nhân vật cấp cao, toàn bàn về lãnh đạo, dụng nhân, doanh nghiệp, giáo dục,... Nói chung là nghe cũng khoái. Điều làm tôi ấn tượng nhất trong buổi nói chuyện, lại là một cái "TÂM" nữa. Đó là cái "TÂM" thầy trưởng khoa. Bao nhiêu năm rồi thầy vẫn tâm huyết với sự nghiệp uốn nắn người. Tôi cố tình dùng chữ uốn nắn ở đây, vì rõ ràng các em tân sinh viên vào khoa thầy, đã được ai đó trồng sẵn rồi. Công việc của thầy, còn khó gấp bội, là uốn nắn các em trong quãng đời sinh viên, để các em sẵn sàng tự tin bước vào với đời. Một điều ấn tượng nữa là tính cách rất vui tính và gần gũi của thầy.
Quay trở lại buổi nói chuyện, trong phần hỏi đáp, thì trong câu hỏi của các bạn tham dự chứa đựng rất nhiều trăn trở về việc lập thân và lập nghiệp: làm giàu khó không, đâu là bí quyết, con đường cháu chọn có đúng, có cơ hội không,... Những người trẻ chúng ta có rất nhiều khát vọng và cầu tiến, nhưng chưa tìm được lối đi cụ thể cho bản thân, vẫn còn nhiều hồ nghi và đắn đo cản bước lắm.
Và những gì bạn Hưng rút ra, là hãy ngồi lại, ngẫm nghĩ một chút, xem cái "TÂM" mình là gì? Xem mình thật sự muốn làm gì? Nếu tâm mình muốn một cuộc sống an nhàn và tự do, tự tại, thì chẳng việc gì phải lo đến chuyện chính trị, kinh tế xã hội, cũng không cần phải mở công ty làm giám đốc làm gì. Làm thật tốt công việc đang có, tận hưởng những phút giây bên gia đình, bạn bè. Hay cái tâm mình muốn tạo thêm nhiều việc làm cho xã hội, thì khác nha, sẽ phải chăm chỉ làm và học hơn, chấm chấm chấm ( chấm chấm chấm là những cái mà các sách thành công hay khuyên làm), sẽ phải nghĩ đến việc lập doanh nghiệp, đem lại giá trị cho xã hội, tạo công ăn việc làm.
Viết đến đây thì tôi thấy có vẻ phức tạp rồi. Nghĩ lại về cuộc đời của bác sỹ Tùng, nghĩ đơn giản đi thì bác đã giữ trong mình một cái "TÂM", không ngại nhận việc khó, và làm hết mình công việc đó. Nên chăng người trẻ chúng ta cũng chỉ cần vậy, làm thật tốt việc chúng ta đang có (học tập, làm thêm, bày vẽ), không ngại khi có việc đến tay (làm trưởng nhóm, công việc mới nhiều khó khăn, một dự án không tưởng), và bắt tay vào làm thôi. "Đừng mãi ngồi đó và chém gió". "Lao động hăng say, thần may sẽ đến".
Hưng - một ngày nắng đẹp.